Hi vọng cho một tương lai tươi sáng - TRẠI HÈ PHILIPPINES
Thật sự nếu muốn cải thiện tốt khả năng tiếng anh, tôi nghĩ không có nơi nào tốt hơn học ở 3 trung tâm của SMEAG. Tại sao tôi lại nói như vây?. Trước hết tôi chia sẻ cùng các bạn rằng: từ các nước Nhât bản, hàn quốc, Nga, China, Taiwan, Việt Nam đều tập trung về cả 3 trung tâm này để học. Đông nhất vẫn là các bạn Hàn quốc, rồi đến Nhật Bản và tiếp theo là các bạn đến từ Việt Nam.
Khi tôi ngồi đây tốc ký những dòng com ment này thì cũng là lúc các bạn tý hon nhí cũng đã yên vị ngồi trên lớp. Bố mẹ các bạn đừng quá lo lắng nhé.
Quả là khi ra đến sân bay để làm thủ tục bay sang PHILIPPINE tham gia khóa học tiếng anh tại trường SMEAG, tôi mới nhận ra một vài điều rất riêng cho mình. Trước hết xin phải chia sẻ và thầm cảm ơn sự tuyệt vời của những Bà mẹ khi chia tay các con ở sân bay Nội Bài. Nhìn cậu bé chốc chốc quay sang nói chuyện, đùa với các bạn, chốc chốc lại chạy ùa lại bên mẹ. Tôi xoáy ánh mắt nhìn chăm chăm vào khu vực đấy như cảm nhận được nỗi buồn và thương con từ ánh mắt các mẹ ra sân bay tiễn các con. Lo lắng là đúng thôi, các cô , các cậu bé vẫn đang còn quá nhỏ mà, cái tuổi 10, 11 tuổi là cái tuổi trẻ con đang hồn nhiên vô tư nhất.Mùa hè 2016 đã đến rồi, các cậu bé và cô bé lên đường đi học lớp cấp tốc tiếng anh tại trung tâm anh ngữ SMEAG mà ông chủ là một cựu học sinh đến từ Hàn Quốc. Nhìn ánh mắt mẹ cậu bé đượm nỗi buồn khi sắp xa con, cúi xuống hôn lên má con dặn điều gì đó. Cậu bé ra vẻ gật đầu và bịn rịn khi sắp phải xa mẹ. Các bạn ah, chắc ai cũng hiểu và cảm nhận được nỗi buồn khi xa mẹ nhưng khoảng khắc ấy cứ bám vào trong tôi mãi mãi. Thương con là vậy, nhớ con là vậy nhưng người mẹ vẫn quyết tâm xa con. Mong con sang xứ người học hành tiến bộ. Lần lượt xếp hàng dài làm thủ tục check in xong tôi cũng thấy buồn lây. Đứa bé chỉ khoảng 10 tuổi, còn tôi đã lớn rồi mà. Tôi nghĩ mình phải mạnh mẽ hơn thằng bé chứ. Tôi cúi gằm lủi thủi bước về phía phòng kiểm tra hành lí… Quay vội để né đi cái khoảng khắc mà người mẹ hôn lên má con động viên con, đôi mắt tôi cay xè như muốn khóc….Bất chợt tôi thấy một màu áo vàng rực từ cánh trái xếp hàng làm thủ tục check in. tôi mon men tiến lại gần một cô bé và hỏi: các con đi du lịch sao? ‘”Dạ không ah, chúng con sang PHILIPPINE học chú ah. Ôi mèng ơi sao đi đông vậy? (tôi thầm nghĩ vậy) bên trái có khoảng 40 bạn mặc áo màu cam và bên phải có khoảng 35 bạn mặc áo màu xanh. Tất cả đang chờ xếp hàng dài để vào phòng chờ bay cho kịp chuyến . Là vậy đấy, bây gờ nhà nhà cho con đi học tiếng anh, người người cho con học tiếng anh. Cái ngôn ngữ tiếng anh bây giờ không thể không có rồi. Tôi càng mạnh mẽ hơn bước ra cửa nhà chờ sân bay. Ngồi một mình tôi nghĩ mình có chọn sai không? Mình đang làm vậy đúng không? Vững tin một chút vì không còn cảm giác đơn côi nữa. Và rồi 2giờ sáng (giờ Việt nam) tôi cất cánh sang trường SMEAG học. khi đến đây chứng kiến cảnh học SPARTA này tôi lại càng cảm nhận rằng con đường mình chọn không phí công sức. Thật sự nếu muốn cải thiện tốt khả năng tiếng anh, tôi nghĩ không có nơi nào tốt hơn học ở 3 trung tâm của SMEAG. Tại sao tôi lại nói như vây?. Trước hết tôi chia sẻ cùng các bạn rằng: từ các nước Nhât bản, hàn quốc, Nga, China, Taiwan, Việt Nam đều tập trung về cả 3 trung tâm này để học. Đông nhất vẫn là các bạn Hàn quốc, rồi đến Nhật Bản và tiếp theo là các bạn đến từ Việt Nam. Các bạn ạ, người Nhật họ đã chọn nơi đây để nâng cao Tiếng anh của họ thì đó là cơ sở để mình tin vào con đường nâng cao tiếng anh của mình. Các Bà mẹ thân mến , sự hi sinh thầm lặng của các bà mẹ rất nhiều và không thể kể hết được. Có nhiều sự hi sinh khác nhau, nhưng sự hi sinh khi phải chia tay những cô bé và cậu bé mới 10, 11 tuổi của đêm ấy. mãi mãi không phai nhòa trong tôi. Tôi muốn kể thật nhiều nơi đây để cho mọi người được biết, nhưng không có nhiều thời gian các bạn ah. Hẹn ở bài viết lần sau nhé.
See you soon!.
Dưới đây là một vài hình ảnh của đêm ấy và tại trường:
Bài viết của anh Đặng Văn Hùng
TƯƠNG TÁC TRỰC TIẾP TRÊN FACEBOOK