Mai Xuân Hiếu - Cảm nhận khi tham gia chương trình Giao lưu văn hóa

Mai Xuân Hiếu - Cảm nhận khi tham gia chương trình Giao lưu văn hóa

Tôi biết là phần lớn học sinh Việt Nam đều nghĩ học ở Mỹ thì dễ, tôi cũng đã từng thuộc trong "phần lớn" đó. Đúng ở một góc độ nhỏ nhưng có thể nói là chưa thấy phía sau ngọn núi Thái Sơn, "phần lớn" đó đang "chiêm ngưỡng" vẻ đẹp tráng lệ của phía trước ngọn núi mà vô tình quên rằng phía sau ngọn núi vô vàn chông gai.

Rất là yomost với Bạn Hiếu. Cảm nhận khi tham gia chương trình.
Người Việt chính hiệu ko phải Hàn quốc nhá. 
 


 
Halo! Hola! Bonjour! Ciaos! Hello and Chào! Có một điều thú vị là tiếng chào của người Việt ta đang trở nên quen thuộc với nhiều người Mỹ hơn, trong trường học, thư viện, nhà thờ... Nó đang đóng góp kho tàng "ngôn ngữ thân thiện" của thế giới. Một phần sự thay đổi này đến từ những du học sinh, và tôi cũng đang góp phần tạo nên điều đó.

Tôi biết là phần lớn học sinh Việt Nam đều nghĩ học ở Mỹ thì dễ, tôi cũng đã từng thuộc trong "phần lớn" đó. Đúng ở một góc độ nhỏ nhưng có thể nói là chưa thấy phía sau ngọn núi Thái Sơn, "phần lớn" đó đang "chiêm ngưỡng" vẻ đẹp tráng lệ của phía trước ngọn núi mà vô tình quên rằng phía sau ngọn núi vô vàn chông gai.

Nếu bạn đã muốn ở Mỹ 4 năm, tốt nghiệp với một bằng cấp Mỹ thì trước hết là vốn Anh văn của bạn phải không ngừng cố gắng và trau chuốt vốn từ vựng hằng ngày, mọi lúc và mọi nơi và điều này phải bắt đầu thực hiện ngay từ khi còn ở Việt Nam

 


 
Không lẽ bạn muốn vào college mới ê a mấy cái này ư? Nếu mà đúng là bạn muốn như vậy thì những năm tháng ở Mỹ của bạn sẽ rất khó khăn. Tỏ ra thân thiện, hoà đồng với mọi người cũng là một cách sống để nâng cao khả năng tiếng Anh, trau chuốt anh ngữ giao tiếp và quan trọng nhất là bạn sẽ học được văn hoá của"xứ sở người ta".

Người Mỹ rất năng động; những ai đã mở lòng đón tiếp bạn vào nhà còn năng động hơn, vậy bạn không thể là con búp bê - người ta bấm thì mới kêu. Bạn nên chăm nói chuyện với gia đình host và giúp đỡ họ trong việc nhà cửa, rửa bát đĩa hay hút bui nhà cửa hoặc bắt đầu từ việc nhỏ nhất là tạo cho bản thân nếp sống gọn gàng.

Điển hình đơn giản nhất là mẹ bạn cũng còn không thể chịu được nếu mà có một "cái ổ lợn" trong nhà, trong trường hop mà bạn chuyển "cái ổ" sang nhà người ta thì sẽ khiến người ta khó chịu và tệ hơn là chỉ muốn đá bạn ra khỏi nhà thôi. Tính tôi thuộc dạng cởi mở thoải mái nên việc hòa nhập với môi trường mới ở Mỹ không quá khó khăn. 
 
 
Vừa rồi host nhà tôi trang trí cây thông giáng sinh, tôi giúp họ chặt cây, mua đồ và trang trí cây thông. Không khí thật là đầm ấm khi mà mọi người đều được hạnh phúc,bạn được người ta yêu quý như con đẻ. Không giống nhưViệt Nam, Mỹ có tuyết rơi vào mùa đông nên hầu như du học sinh nào được thấy tuyết cũng là một trải nghiệm khó quên.

Ban đầu vào ngày đầu tiên tuyết rơi tôi cảm thấy rất háo hức, nhảy ra vườn ăn tuyết, ném tuyết, nặn người tuyết và vui nhất là đi trượt tuyết. Tuyết giống y hệt những bông hoa tuyết mà hồi bé tôi thường thấy trên phim họat hình, mỏng tan và long lanh như kim cương.Nhưng trong sự ngạc nhiên, thích thú khi lần đầu thấy tuyết, có được bạn bè mới và bố mẹ mới ở"nơi đất khách quê người" cũng len lỏi một cảm giác chạnh lòng, nhớ Việt Nam da riết của một chàng du học sinh lớp 11. Tôi tự nhủ tôi phải cố gắng học tốt, đạt được mục đích sống để bố mẹ về già được nhờ và không để cơ hội trôi qua vô ích. Một năm trôi qua, bố mẹ tôi sẽ phải ngạc nhiên về trai bố mẹ đã lớn khôn và trưởng thành hơn nhiều hơn nhờ những khó khăn, thử thách trong cuộc sống tự lập.

Cảm nhận của Mai Xuân Hiếu - Hà Nội